Có những vùng đất, thời gian dường như ngừng lại chỉ để nuôi dưỡng một bí mật mục rữa qua trăm năm. Nếu từng trải qua Midsommar và nghĩ rằng điện ảnh khó có thể sản sinh thêm một tác phẩm dị biệt như thế, bạn sẽ bất ngờ khi Frewaka xuất hiện.
Bộ phim đến từ Shudder, mang âm hưởng dân gian nặng nề và cũng là tác phẩm nói tiếng bản địa Ireland đầu tiên. Frewaka kéo khán giả vào vòng xoáy của những nghi thức, niềm tin và chấn thương truyền đời, nơi một ngôi làng chìm trong sương mù trở thành cánh cửa dẫn tới ác mộng.
Mở đầu: khi bí mật nằm dưới lớp sương mù
Ireland những năm 70, một lễ cưới tưởng chừng êm đềm biến thành khởi đầu cho bi kịch. Nhóm đàn ông trùm mũ rơm xuất hiện, dẫn theo con dê đen. Cô dâu Peig bỏ chạy, để lại nhẫn cưới trên đất lạnh. Hình ảnh ấy như điềm báo rằng hạnh phúc của cô sẽ chẳng bao giờ trọn vẹn.
Weirdo thấy phim này thế nào?

Nhiều năm sau, bà Broin – nay tập tễnh, già nua – kết thúc đời mình trong căn phòng treo đầy thánh vật. Cái chết của bà kéo người con gái Shoo quay về, và từ đó Frewaka mở ra như một nghi thức chưa bao giờ khép lại.
Shoo và cuộc hành trình tới làng Killbru
Shoo cùng bạn gái Mila trở về dọn nhà. Tin nhắn từ người mẹ quá cố i wont bite yknow khiến cô rùng mình. Chẳng kịp tìm lời giải, Shoo đã phải lên đường nhận công việc mới: chăm sóc bà lão Nic Giolla Bhride ở làng Killbru.

Ngôi làng sương mù không thân thiện. Người lái xe né tránh ánh mắt, dân làng giữ khoảng cách. Đến khi gõ cửa, Shoo chỉ gặp một bà lão đầy hoang tưởng, vừa ngồi xe lăn vừa hét đuổi. Để buộc phải vào nhà, Shoo phá cửa kính, mở ra chuỗi ngày bị cuốn vào nghi lễ dân gian không lối thoát.
Ngôi nhà của Peig: luật lệ và ám ảnh

Căn nhà này có những quy tắc quái dị:
- Trước cửa đỏ treo móng ngựa, phải gõ ba lần mới được bước vào.
- Trên bậu cửa sổ luôn đủ bảy món đồ linh tinh.
- Đinh phải rải ngay cửa, không được nhặt đi.
- Gương trong nhà đều phủ kín bằng vải.
Thoạt đầu Shoo nghĩ chỉ là thói quen người già. Nhưng từng chi tiết dần biến thành chìa khóa giải mã cả quá khứ. Album cũ, ảnh cưới bị rạch, bài báo về cái chết của mẹ Broin – tất cả đều chỉ về cùng một vòng lặp: phụ nữ bị hiến tế để duy trì lời nguyền làng Killbru.
Những bóng ma trong đời Shoo
Frewaka không chỉ hù dọa bằng những cảnh siêu nhiên. Nỗi sợ đến từ sự giao thoa giữa ký ức và hiện tại. Shoo từng bị mẹ hành hạ bằng niềm tin tôn giáo, đến mức tay cô còn sẹo vì đầu thuốc lá dí vào. Bây giờ, quay lại với Peig, Shoo lại nghe điệp khúc quen thuộc: phụ nữ phải hy sinh, phải gánh trách nhiệm gia đình, phải chấp nhận nỗi đau như một nghi thức.
Ở đây, Peig không chỉ là bà lão hoang tưởng. Bà là hình ảnh phản chiếu số phận mà Shoo có thể trở thành. Những chiếc gương bị che, những lần đếm bảy vật dụng, tất cả là cách Peig chống chọi với lời nguyền – nhưng đồng thời cũng tiếp tay cho nó tồn tại.

Cao trào: khi nghi lễ nuốt chửng tất cả
Từ con dê đen lạc, đứa trẻ tóc đỏ, đến những người đàn ông trùm mặt nạ rơm, Shoo dần hiểu ngôi làng không hề chào đón cô. Mila từ xa gửi váy cưới, như vô tình trao thêm một mắt xích cho nghi lễ. Tin nhắn từ mẹ ngày càng dai dẳng, như thể thế lực kia dùng chính ký ức để bẻ gãy Shoo.
Khi Peig tự sát bằng cách đâm tay nắm cửa vào mắt, Shoo nhận ra mình là mục tiêu cuối cùng. Váy trắng trên cửa, bảy cây đinh trước ngưỡng, nhẫn cưới bỏ lại… tất cả dẫn cô xuống căn hầm nơi những kẻ trùm mặt nạ đã chờ sẵn. Máu từ đôi mắt chảy ra, ánh sáng xanh của đồi dương xỉ bao phủ. Shoo biến thành vật hiến tế mới, y như Peig ngày xưa.

Chủ đề: vòng lặp chấn thương truyền đời
Frewaka không dừng lại ở việc gieo rắc nỗi sợ. Nó khắc họa rõ ràng bi kịch của những người phụ nữ. Peig bị ép gả, bị bắt ngay trong ngày cưới, mang trên lưng những vết sẹo nghi lễ. Broin biến niềm tin tôn giáo thành công cụ hành hạ con gái. Shoo, tưởng chừng thoát khỏi quá khứ, cuối cùng cũng bị nghi lễ nuốt chửng. Mila – người duy nhất mang hy vọng – lại bị đứng ngoài, bất lực nhìn người mình yêu dấn thân vào bóng tối. Cái chết, hôn nhân, tôn giáo và bổn phận bị bóp méo để trở thành gánh nặng mà phụ nữ phải gánh chịu.
Kết
Frewaka là lời nhắc rằng ác mộng không cần ma quỷ, chỉ cần một cộng đồng im lặng và những nghi thức mù quáng. Cái kết bỏ lửng khiến khán giả rời khỏi phim vẫn còn lơ lửng câu hỏi: Shoo đã giải thoát bản thân, hay chỉ là mắt xích tiếp theo trong vòng lặp nghi lễ?
Dù câu trả lời thế nào, Frewaka chắc chắn sẽ còn vang vọng trong tâm trí bạn rất lâu sau khi màn hình tối lại.
Discussion about this post