Xin chào tất cả các cậu, W2W Movie lại trở lại rồi đây. Tuần này, chúng ta bàn về một chủ đề vừa nhạy cảm, vừa chua cay nhưng cũng không kém phần gây cười: những định kiến về người châu Á trong Family Guy.
Family Guy nổi tiếng với phong cách khịa bất chấp, không gì là không bị lôi ra làm trò. Người da màu từng nhiều lần trở thành đối tượng châm biếm, nhưng người châu Á cũng chẳng thoát. Những trò đùa này có thể khiến một số khán giả khó chịu, nhưng đồng thời cũng phản ánh cách mà định kiến văn hóa tồn tại trong đời sống. Và với người châu Á, đôi khi chúng ta cười gượng bởi chính mình từng trải qua những điều y hệt.
1. Roi vọt và sự nghiêm khắc cực đoan trong giáo dục – The Finer Strings
Ai từng lớn lên trong một gia đình châu Á hẳn quen với chuyện học không vào thì ăn đòn. Tập The Finer Strings đã biến điều này thành hiện thực với Peter.
Weirdo thấy phim này thế nào?
Bị cuốn hút bởi violin, Peter nhờ đến sự giúp đỡ của ông Washee Washee – hình mẫu phụ huynh châu Á nghiêm khắc và bạo lực. Sai một nốt là ăn đòn, thậm chí bị chửi rủa, dí bàn là nóng vào người, ép tập đến khi tay rướm máu.

Đây chính là phiên bản phóng đại của lối giáo dục bạo lực thể chất và tinh thần. Người lớn tin rằng phải dùng roi vọt mới dạy nên người, bất chấp hậu quả tâm lý.
Peter cuối cùng chơi đàn giỏi hơn, nhưng ám ảnh đến mức đập nát violin ngay sau buổi biểu diễn. Một màn châm biếm vừa đau vừa buồn cười về cách giáo dục thành tài bằng roi vọt.
2. Người châu Á và thịt chó – Tiegs for Two

Định kiến người châu Á ăn thịt chó nhiều lần được Hollywood khai thác. Family Guy không bỏ lỡ cơ hội này.
Trong Tiegs for Two, khi ông Washee Washee đến ăn tối tại nhà Griffin, Stewie đùa rằng ông sẽ chế biến Brian. Ngay sau đó, ông Washee chính miệng hỏi: Bao giờ chúng ta ăn con chó này.
Một cú twist vừa gây cười, vừa cho thấy sự nhạy cảm của định kiến. Câu đùa chỉ giỡn thôi của ông Washee làm khán giả nửa cười nửa chua chát.
Ngoài ra, ông Washee còn chê bai ngoại hình Peter, thể hiện hình ảnh người châu Á thiếu tinh tế trong lời nói. Cách xây dựng này vừa lố, vừa phản ánh góc nhìn méo mó của phương Tây.
3. Người châu Á = thông minh + kỳ quặc – The Giggity Wife

Family Guy thường gom tất cả người châu Á vào một hình tượng: nhỏ bé, mắt một mí, và học giỏi.
Trong tập này, Peter, Joe và Quagmire đến Harvard và đụng một nhóm sinh viên châu Á. Lập tức, một đoạn gag xuất hiện: Chúa giới thiệu sản phẩm mới – người châu Á – với các đặc điểm nhỏ gọn, ít lông lá, hơi bé nhưng thông minh vượt trội.
Thoạt nghe như lời khen, nhưng thực chất là châm biếm áp lực học tập mà người châu Á phải gánh. Bị ép học đến kiệt sức, điểm A là chuẩn duy nhất, và cha mẹ coi thành công học thuật là thước đo nhân phẩm.
Thậm chí còn có câu hỏi họ có ăn thức ăn bình thường không, ám chỉ những món ăn châu Á bị phương Tây xem là kinh dị. Một lần nữa, Family Guy khía thẳng vào cách mà ẩm thực trở thành cớ cho định kiến.
4. Công xưởng thế giới và lao động bị bóc lột – China Doll & Breaking Out is Hard to Do

Family Guy không chỉ chọc cười mà còn phơi bày mặt tối của châu Á: nơi được coi là công xưởng toàn cầu.
Trong China Doll, Stewie phát hiện gấu bông Rupert có nhãn Made in China và tìm về nguồn gốc. Thay vì đoàn tụ cảm động, cậu đối diện cảnh tượng nhà máy tối tăm, công nhân làm việc như cái máy, vô cảm vì bị bóc lột đến kiệt sức.
Đến Breaking Out is Hard to Do, sự thật còn phũ phàng hơn: lao động trẻ em. Khi Stewie bị thương ở xưởng may, ông chủ lập tức đuổi và thay thế bằng… một em bé sơ sinh vừa chào đời.
Đây là tiếng cười cay đắng. Đằng sau đồ chơi, quần áo giá rẻ là mồ hôi, nước mắt và cả tuổi thơ bị đánh cắp của công nhân châu Á.
5. Áp lực phải thành bác sĩ – Stewroids & Family Gay

Đứa trẻ châu Á nào mà không từng nghe câu sau này con phải làm bác sĩ, kỹ sư? Family Guy biến điều này thành trò cười lẫn nỗi đau.
Trong Stewroids, một đoạn joke mô tả gia đình châu Á tiếp bạn trai Mỹ: hỏi dồn dập nghề nghiệp, học trường nào, đến khi nghe thu nhập vài nghìn đô mới đổi thái độ. Thông điệp rõ ràng: giá trị của con người bị đo bằng học vấn và tiền bạc.
Family Gay còn mạnh tay hơn. Một ông bố châu Á quát thẳng mặt con trai mới 12 tuổi: Bao giờ mày thành bác sĩ thì hãy nói chuyện với tao. Đây là sự phóng đại nhưng cực kỳ quen thuộc với những ai từng sống trong kỳ vọng khắt khe của cha mẹ.
Outro
Family Guy không nương tay với bất cứ chủ đề nào, và những định kiến về người châu Á cũng vậy. Từ chuyện roi vọt trong giáo dục, thói quen ẩm thực, áp lực học hành, đến lao động bị bóc lột – tất cả đều bị đem ra chọc cười.
Cười xong, có khi khán giả châu Á lại thấy nhói một chút, bởi đâu đó trong những trò đùa ấy chính là trải nghiệm thật của chúng ta. Và đó cũng là sức mạnh của satire: khiến người ta bật cười, rồi phải suy ngẫm.
Các cậu thấy Family Guy đã khịa người châu Á có quá lố không? Hay nó là cách bóc trần sự thật? Hãy chia sẻ trong bình luận nhé.
Discussion about this post