Đồng tính, queer hay bất kỳ khía cạnh nào thuộc cộng đồng LGBTQ+ luôn là một “vùng đất” nhạy cảm để khai thác. Ngày trước, Hollywood thường nhìn chủ đề này bằng lăng kính thương hại hoặc thậm chí thù ghét. Sau đó, cùng với sự thay đổi của xã hội, điện ảnh cũng dần “đa dạng hóa” để trở nên hợp thời. Nhưng sự đa dạng này, nhiều khi không xuất phát từ mong muốn kể một câu chuyện tử tế, mà chỉ như một chiếc “checklist” để làm đẹp hồ sơ dự giải thưởng.
Với Marvel Studios, vấn đề còn lộ rõ hơn. 17 năm trôi qua kể từ khi MCU ra đời, khán giả nhiều lần bức xúc vì sự xuất hiện hời hợt của các nhân vật queer. Thay vì thật sự khắc họa chiều sâu, MCU nhiều lúc chỉ “gắn nhãn” cho có rồi bỏ mặc nhân vật tự trôi nổi. Trong bài này, hãy cùng W2W Heroverse soi lại những nhân vật LGBTQ+ trong MCU từng gây thất vọng, xen lẫn một vài trường hợp hiếm hoi làm được tử tế. Weirdo Go!
Nhân vật cameo của Joe Russo
2019, Avengers: Endgame ra mắt, khán giả hừng hực khí thế. Đây cũng là lúc MCU giới thiệu nhân vật đồng tính đầu tiên – nhưng thay vì một siêu anh hùng đình đám, đó chỉ là vai cameo do… chính Joe Russo thủ vai.
Phân cảnh trị liệu nhóm có Steve Rogers, trong đó Joe Russo vào vai một người đàn ông kể rằng mình từng mất bạn đời sau cú búng tay. Vấn đề là, nhân vật không tên, không bối cảnh, không chiều sâu. Anh chỉ xuất hiện vài chục giây để nói một câu thoại rồi biến mất vĩnh viễn.
Nếu bỏ phân cảnh này, câu chuyện của Endgame vẫn chẳng hề thay đổi. Đó là lúc Marvel bị tố “queerbaiting” trắng trợn: tạo một khoảnh khắc để ghi điểm đa dạng, nhưng không hề trao cho nhân vật giá trị gì.

Valkyrie – chiến binh Asgard vẫn bị bỏ đói đất diễn queer
Từ lâu, fan đã gắn tên Valkyrie với queer representation. Nhưng MCU lại “giữ kín” cho đến Thor: Love and Thunder. Trong phim, Gorr nhắc đến việc Valkyrie từng yêu một phụ nữ và mất đi cô ấy. Nhưng chi tiết này chỉ xuất hiện thoáng qua bằng… một câu thoại.
Không flashback, không khai thác chiều sâu tâm lý, không tác động lớn đến hành trình nhân vật. Nếu bỏ đoạn thoại đó đi, câu chuyện của Valkyrie vẫn y nguyên. Một nhân vật tiềm năng cực lớn, được fan yêu mến, nhưng MCU lại chỉ dùng để PR, chứ không kể một hành trình queer đầy đủ.

Hai bà mẹ của America Chavez
Trong Doctor Strange in the Multiverse of Madness, America Chavez kể về hai bà mẹ của mình. Đây là một chi tiết gốc truyện tranh quan trọng, giúp định hình nhân vật. Thế nhưng, trên màn ảnh, cả hai chỉ xuất hiện… vài giây trước khi biến mất trong sự kiện thảm kịch.
Một khoảnh khắc ngắn ngủi đến mức hầu như chẳng ai nhớ. MCU thậm chí còn không xác nhận xu hướng của Chavez, mà chỉ gợi ý bằng vài biểu tượng queer trên chiếc denim jacket. Từ đó đến nay, không thêm bất cứ bước phát triển nào cho nhân vật này.
Nếu không muốn làm nghiêm túc, thì việc đưa vào chỉ khiến người xem càng thấy chán nản.

Wendy Conrad trong Hawkeye
Trong Hawkeye, Wendy Conrad là một cảnh sát New York, đồng thời là LARPer (người chơi nhập vai). Nhân vật được xây dựng vui vẻ, đời thường – nhưng chi tiết duy nhất nhắc đến queer lại là việc cô nói mình có vợ.
Hết. Không thêm một phát triển nào khác.
Đúng là MCU có quyền xây dựng thế giới nơi nhân vật queer tồn tại tự nhiên, không cần nhấn mạnh. Nhưng nếu đã đưa ra, thì ít nhất cũng nên cho khán giả một lý do để nhớ đến nhân vật. Với Wendy, cảm giác chỉ là “tick box” cho có.

Mister Immortal trong She-Hulk
She-Hulk đã giới thiệu Mister Immortal – một người bất tử, có khả năng hồi sinh vô hạn. Nhưng ông ta không dùng sức mạnh cho điều gì lớn lao, mà… liên tục giả chết để bỏ trốn khỏi hôn nhân.
Đi xa hơn, loạt phim tiết lộ Mister Immortal từng có quan hệ với nhiều giới tính khác nhau, ngầm xác nhận ông là nhân vật song tính. Nhưng cách kể lại khiến khán giả cảm thấy đây là trò đùa nhiều hơn là một đại diện nghiêm túc. Nhân vật queer xuất hiện như một mẩu hài, rồi nhanh chóng bị quên lãng.

Korg và “mối tình dung nham”
Thor: Love and Thunder không chỉ khiến Valkyrie hụt hẫng mà còn “làm quá” với Korg. Bộ phim giải thích loài Korg sinh sản bằng cách… nắm tay nhau bên núi lửa. Và toàn bộ giống loài đều là nam.
Cảnh cuối, Korg bắt cặp với Dwayne – một mẩu hài được dàn dựng rõ ràng để làm khán giả bật cười. Nhưng đằng sau sự dí dỏm đó, ý nghĩa queer representation bị làm nhạt hẳn, chẳng còn lại gì ngoài một gimmick.

Loki – từ hype thành hụt
Loki là series được kỳ vọng lớn. Trong truyện tranh, Loki vốn là nhân vật đa dạng về giới tính và xu hướng. Fan chờ đợi MCU sẽ khai thác điều này. Nhưng rồi sao?
Marvel chỉ xác nhận Loki là song tính qua một câu thoại duy nhất trong tập Lamentis. Sau đó, không còn bất kỳ chi tiết nào phát triển thêm. Thay vào đó, Loki bị đặt vào mối quan hệ tình cảm với Sylvie – một phiên bản nữ của chính mình. Ý tưởng có thể hay, nhưng cách làm lại vô tình biến nó thành một mối tình dị tính “chuẩn mực”.
Kỳ vọng quá cao, thực tế quá thấp. Đó là lý do Loki trở thành nỗi thất vọng lớn trong cách Marvel khai thác nhân vật queer.

Khi Marvel làm đúng: Billy Maximoff và Phastos
Không phải lúc nào MCU cũng thất bại. Billy Maximoff (Wiccan) và Phastos trong Eternals là hai ví dụ hiếm hoi mà hãng làm trọn vẹn.

Billy Maximoff (Trái)
Billy được viết như một thiếu niên có xu hướng rõ ràng, và điều này ảnh hưởng trực tiếp đến câu chuyện của cậu trong Agatha All Along. Phastos thì được trao không gian để sống đúng với bản chất: một siêu anh hùng đồng tính, có gia đình, có tình yêu. Nụ hôn của Phastos và Ben trong Eternals tuy ngắn, nhưng tạo tiếng vang lớn, đến mức Disney chấp nhận đối đầu với nhiều quốc gia bảo thủ để giữ nguyên cảnh quay.
Đây mới là khi representation trở nên thật sự có giá trị – nó không cần phô trương, nhưng đủ sức chạm đến khán giả.

Phastos
Tổng kết
Marvel Studios nhiều lần thất bại trong việc khắc họa nhân vật LGBTQ+. Từ cameo của Joe Russo, Valkyrie thiếu chiều sâu, America Chavez bị bỏ ngỏ, cho đến Loki đầy tiềm năng nhưng bị xử lý vội vàng. Những nỗ lực này, thay vì đại diện, lại biến thành chiêu trò PR, queerbaiting hoặc mẩu hài.
Tuy vậy, vẫn có những điểm sáng như Billy Maximoff hay Phastos – những nhân vật được viết chân thực và có vai trò ý nghĩa trong câu chuyện. Điều đó cho thấy, MCU hoàn toàn có thể làm đúng, chỉ là họ cần nhiều sự nghiêm túc và thấu hiểu hơn. Khán giả không đòi hỏi mọi bộ phim đều phải có LGBTQ+, nhưng nếu đã có, hãy kể cho trọn vẹn.
Discussion about this post